Tôi Lại Đánh Sập Câu Chuyện Kinh Dị Trong Trường Rồi

Chương 92: Quái vật 4-4



Lâm Dị mua một chiếc bánh kem khác cho Sầm Tiềm, lần này cậu đặc biệt chọn chiếc bánh kem có dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật" rất đẹp viết trên mặt bánh.

Có điều Sầm Tiềm lại chẳng mấy vui vẻ, thậm chí niềm vui này cũng chỉ là một nụ cười giả tạo, dù sao sinh nhật của y cũng qua rồi, việc Lâm Dị đến trễ đã trở thành một kết cục được định trước.

"Tôi đi ngủ đây." Sầm Tiềm di chuyển bánh xe lăn vào phòng ngủ.

Sau khi Sầm Tiềm đóng cửa lại, Lâm Dị suy nghĩ một chút rồi cất bánh kem vào trong ngăn mát tủ lạnh.

Lúc quay lại, Tần Châu đã ôm con mèo nằm trên ghế sô pha.

Nếu ngủ sớm thì có thể tiến vào thời gian hồi tưởng sớm hơn, nếu Lâm Dị ở bên cạnh Tần Châu, Tần Châu có thể sẽ phân tâm mà chậm trễ thời gian ngủ.

Lâm Dị lặng lẽ trở về phòng, cậu không đóng cửa mà nhẹ nhàng ngồi trên giường. Thành thật mà nói, Lâm Dị cũng muốn xác nhận tình hình của Sầm Tiềm, nhưng xét theo tình hình hiện tại, cậu không thể tiến vào thời gian hồi tưởng với Tần Châu được.

Cậu nhìn ra ngoài cửa, phòng không lớn, cho dù cậu có ngồi trên giường thì vẫn có thể chú ý đến Tần Châu.

Kỳ thật thì ngoài việc xác nhận Sầm Tiềm có thể đi lại hay không dựa vào cách tiến vào thời gian hồi tưởng, cậu còn có thể lục lọi trong căn nhà này xem có chân giả hay không nữa.

Cậu nghe thấy tiếng thở đều của Tần Châu, đoán rằng hắn chỉ vừa mới ngủ mà thôi, cậu sợ hành động tìm chân giả của mình có thể đánh thức Tần Châu tỉnh, cho nên Lâm Dị tiếp tục chờ đợi, dự định đợi Tần Châu chìm sâu vào giấc ngủ rồi mới tiếp tục hành động.

Trên sofa.

Tần Châu rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, một lúc sau, hắn mở mắt ra, nhìn thấy một cánh cửa tràn ngập ánh sáng trắng trước mặt.

Hắn xoay người, con mèo đã chạy đi đâu mất, Tần Châu cũng không kịp quan tâm mà mở cửa đi ra ngoài.

Sau khi ánh sáng trắng biến mất, Tần Châu nghe thấy tiếng xe cộ từ đằng xa.

Đoạn hồi tưởng này là những gì Lâm Dị đã tường thuật trước đó với họ, cụ thể là ở một ngã tư, Sầm Tiềm bảy hoặc tám tuổi đã gặp tai nạn xe khi đang cố gắng cứu một con mèo nhảy xuống đường.

Nhưng lúc này, Tần Châu không đứng ở vạch qua đường mà là sau một vườn cỏ ven đường.

Hắn nghe thấy một tiếng meo yếu ớt vang lên, Tần Châu nghe theo tiếng động, nhìn thấy một cậu bé đang trốn trong luống cỏ, xuyên qua khe hở, hắn nhìn thấy động tác tay của cậu bé.

Cậu bé đang cấu véo một con mèo, Tần Châu có thể nhìn thấy biểu cảm của Sầm Tiềm, biểu cảm cứng đờ.

Có lẽ vì vẫn còn nhỏ, sức lực không khoẻ lắm.

Con mèo vùng vẫy, móng vuốt của nó cào vào cánh tay cậu bé, nhân lúc cậu đau đớn buông tay mà nhanh chóng nhảy ra ngoài.

Đáy mắt cậu bé bỗng loé lên tia tức giận mất kiên nhẫn.

Y cúi đầu nhìn xuống vết thương trên cánh tay rồi đuổi theo.

Tần Châu đã chứng kiến hết cảnh tượng này, Lâm Dị không ngừng nói Sầm Tiềm bị mất một chân vì cứu mèo, nhưng theo hắn thấy, dường như không phải như vậy.

Không biết Lâm Dị đã bỏ sót điều gì hay Lâm Dị cố tình nói dối, dù sao hắn và Nhậm Lê đều không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì.

Tần Châu đi theo Sầm Tiềm đang đuổi theo con mèo, cũng đi tới vạch qua đường gần đó.

Sau đó, đúng như Lâm Dị nói, con mèo đã nhảy vào dòng xe cộ khiến cho đám người đang đứng chờ đèn giao thông trở nên ầm ĩ, sau khi Sầm Tiềm lao vào dòng xe cộ, những âm thanh ầm ĩ đó lại trở thành những tiếng kêu than: "Ôi chúa--"

Tần Châu bỗng trở thành ngoại lệ trong đám người đó, hắn không nói gì, nhưng không khỏi nhìn về phía đám người Lâm Dị đứng ở hàng đầu.

Lâm Dị lo lắng đến mức không để ý phía bên kia đường xuất hiện một bóng người khác thường so với những người khác.

Là "Thuấn Tức" mặc áo choàng.

Ánh mắt Tần Châu dán chặt vào "Thuấn Tức", "Thuấn Tức" này chỉ cao 170 cm, bởi đang là ban ngày nên hắn có thể nhìn rõ hơn so với đoạn thời gian hồi tưởng mà Chu Kỳ tử vong, mặc dù gương mặt của "Thuấn Tức" cao 170cm này cũng được che giấu dưới lớp áo choàng, nhưng Tần Châu vẫn nhìn thấy mái tóc phảng phất theo gió sau chiếc mũ trùm đầu ấy.

"Thuấn Tức" 170cm tóc dài sao?

Là con gái?

"Thuấn Tức" 170cm vội vàng rẽ qua chỗ ngoặt.

Tần Châu cũng không suy nghĩ nhiều, Lâm Dị chưa từng nhắc đến sự xuất hiện của "Thuấn Tức" 170cm, hắn nhất định phải đuổi theo xem bản thân có đoán sai giới tính của "Thuấn Tức" 170 cm hay không.

Vừa định cất bước đuổi theo, khóe mắt hắn nhìn thấy Lâm Dị đang muốn lao tới cứu Sầm Tiềm, trong lòng đột nhiên căng thẳng.

Lúc Lâm Dị thuật lại đoạn thời gian hồi tưởng này, cậu không hề đề cập đến việc giao thông hỗn loạn như này, Lâm Dị cũng chưa từng nói cậu đã vượt đèn đỏ để cứu người.

Tần Châu lập tức đẩy đám đông sang một bên, tóm lấy Lâm Dị, kéo Lâm Dị lại, ngăn cản ý định tự sát cứu người của cậu.

Vạch qua đường có bậc thang nhỏ, hắn cũng lo lắng cho Lâm Dị nên dùng lực tay hơi mạnh, chỉ mới kéo một cái mà đã khiến Lâm Dị té phịch mông xuống đất.

Lúc Lâm Dị bị ngã, đèn đỏ cũng đang đếm ngược.

Mặc dù Tần Châu muốn hỏi Lâm Dị có sao không, nhưng nếu hắn không đuổi theo "Thuấn Tức" 170cm ngay thì "Thuấn Tức" sẽ lập tức biến mất trước mắt hắn.

Sau khi xác nhận cái kéo tay của mình khiến Lâm Dị chưa thể cứu người ngay được, Tần Châu lập tức quay người đuổi theo "Thuấn Tức" 170cm ở bên kia đường, lúc hắn quay người rời khỏi đám đông, Lâm Dị bị ngã ở đó cũng quay đầu nhìn về phía hắn.

Chỉ thấy một bóng người tựa như con mãng xà đang chui sâu vào trong đám đông.

Tần Châu biết rất rõ trong khoảng thời gian hồi tưởng này sẽ xảy ra chuyện gì, sau khi xác nhận Lâm Dị không gặp nguy hiểm, hắn không chút đắn đo đuổi theo "Thuấn Tức" 170 cm.

Hắn nhìn thấy "Thuấn Tức" 170cm bước lên một chiếc taxi, tình cờ lại có người phóng xe máy đi ngang qua hắn, Tần Châu cũng chẳng thèm quan tâm, trực tiếp chặn đầu chiếc xe lại, đuổi người trên xe xuống: "Mượn một chút."

Ba từ, chẳng cần biết chủ nhân chiếc xe có đồng ý hay không, hắn xoay người phóng đi mất.

Nghĩ đến quy tắc tử vong, Tần Châu lấy mũ bảo hiểm của chủ nhân chiếc xe máy đội lên đầu.

Chiếc taxi vừa mới rời đi, hắn chỉ cần phóng xe máy đuổi theo để đi song song với chiếc taxi đó, nghiêng đầu nhìn vào ghế sau là có thể xác định được giới tính của "Thuấn Tức" 170 cm rồi.

Thế là hắn nhấn ga, chiếc xe máy lao vút đi.

Cùng lúc đó, Lâm Dị - người bị té mông xuống đất cũng đã đứng dậy, chuẩn bị đỡ Sầm Tiềm, "Thuấn Tức" 170 cm ngồi ở ghế sau xe taxi quay đầu, nhìn thấy có xe máy đang đuổi theo.

Thấy chiếc xe máy càng ngày càng gần mình, "Thuấn Tức" 170cm bất ngờ nhoài người từ ghế sau ra, duỗi tay chạm vào vô lăng của tài xế.

Tài xế lái xe hoảng sợ trước hành động của "Thuấn Tức" 170cm, hơn nữa cộng thêm hành động kéo đẩy của "Thuấn Tức" 170cm, tài xế lái xe thô bạo bẻ tay lái sang trái.

Bên trái là một chiếc xe tải đang lao tới, tài xế xe tải căn bản không nghĩ tới việc một chiếc taxi đang chạy bình thường lại bất ngờ lao vào làn đường của mình, nếu không đạp phanh thì chiếc taxi ấy có thể sẽ bị đâm dẹp lép.

Kíttt——

Một tiếng phanh lớn vang lên inh ỏi giữa giao lộ, chiếc xe tải lớn đã thành công né được chiếc taxi, nhưng lại không ngờ rằng bản thân sẽ mất trọng tâm do xe phanh gấp đột ngột.

Hậu quả của việc mất trọng tâm ấy là tài xế xe tải đã không còn điều khiển xe một cách an toàn được nữa, ông chỉ có thể đứng nhìn chiếc xe tải lẽ ra đang đi thẳng vòng một vòng rồi lao về phía một ngã tư khác.

Tài xế xe tải nhìn thấy, ở ngã tư có hai người!

Ông không ngừng gạt cần số bên tay phải, xoay vô lăng.

Từng giọt mồ hôi lạnh chảy xuống.

Đừng, đừng đụng phải bọn họ!

Ông liên tục xoay vô lăng, dùng chân đạp phanh rồi vặn tay lái vượt qua hai người đang qua đường ở ngã tư.