Tinh Tế Vật Chủng Hi Hữu

Chương 28: Bàn tán sôi nổi



Edit & Beta: Tiểu Vu


Cố Vũ không có trực tiếp xem bình luận mà mở video xem trước.


Thông báo lập tức bắn ra "Video ngài muốn xem không tồn tại".


Đã bị xóa rồi? Cậu thầm nghĩ.


Ngón tay cậu lướt xuống xem bình luận, sắc mặt nhịn không được chậm rãi đỏ.


"Oh! Tôi biết yêu rồi ~"


"Hãy nhìn bề ngoài mỹ lệ này, nghe một chút âm thanh động lòng người này, nếu đều không phải giống cái tự nhiên còn có thể là cái gì?"


"Tôi thật sự hối hận, tại sao tôi lại đi ra ngoài liên hoan chứ, nghỉ ở phòng ngủ xem tiết mục của Hoành ca không tốt sao?! [ đầu heo ]"


"Đột nhiên cảm thấy, giống cái nhân tạo quả nhiên vô vị!"


"Đây chắc chắn là giống cái tự nhiên!"


Những lời này vừa ra, suốt một trang mặt sau tất cả đều lặp lại câu đó.


Cố Vũ liếc mắt nhìn đến cuối, bấm chuyển sang trang thứ hai.


"Đổi trang rồi! Thật không dám giấu giếm, tôi thật muốn ôm cậu ấy vào trong ngực nhào nặn ~"


"Tôi muốn cởi quần áo của cậu ấy ra từng cái từng cái một, để lại dấu vết của tôi trên làn da trắng nõn của cậu ấy!"


"Cứng rồi! Tôi muốn......"


Càng về sau bình luận càng lộ liễu, Cố Vũ xem mà quẫn bách đến cực điểm, cậu đang chuẩn bị tắt thiệp đi lại thấy tên của Sino.


→_→: "Tôi thấy các người là muốn chết, đây chính là bạn lữ của nguyên soái!"


"Má ơi!"


"Thiệt hay giả?"


→_→: "Quân nhân trong video là phó quan của nguyên soái, giới tính của tiểu khả ái này ở bên ngoài là biến tính giống cái, đã hiểu chưa?"


"Bạn lữ của nguyên soái là biến tính giống cái!"


"Đúng vậy, lúc trước còn bị nhận lầm là giống cái nhân tạo!"


"Phó quan của nguyên soái tự mình dẫn người bảo vệ, đây tuyệt đối là bạn lữ của nguyên soái!"


"Vậy vấn đề là, rốt cuộc cậu ấy là biến tính giống cái hay là giống cái tự nhiên?"


"Nếu là giống cái tự nhiên vậy nguyên soái có biết chân tướng hay không?"


Những bình luận kế tiếp đều có vẻ cực kỳ đứng đắn, võng hữu một đám hóa thân thám tử thu thập toàn bộ những tin tức từ sau khi Sino kết hôn liên quan đến việc này ghép lại.


Đồng thời phân tích vị trí Cố Vũ xuất hiện trong tiết mục từng chút từng chút một.


Cố Vũ bỏ qua đoạn phân tích dài này nhìn tiếp phía dưới, khi nhìn đến một cái bình luận có rất nhiều trả lời thì ngừng lại.


"Khó trách nguyên soái sẽ kết hôn với giống cái nhân tạo, lúc tuôn ra là biến tính giống cái cũng không có nộp đơn xin ly hôn, xem ra ngài ấy đã sớm biết bạn lữ của mình là giống cái tự nhiên."


"Theo tôi thấy, căn bản là cố ý! Tư tàng giống cái tự nhiên cưỡng chế chiếm hữu, còn phát tin tức thật giả lẫn lộn."


"Nghe nói lúc tiểu khả ái làm việc vẫn luôn không nói gì, ngày thường đều dùng chữ viết để giao lưu. Như vậy xem ra, rất có khả năng là do nguyên soái không cho cậu ấy nói chuyện, sợ bị người khác phát hiện thân phận!"


"Nói có sách mách có chứng, tôi tin."


"Tin +1."


"Thật quá đáng! Cư nhiên lại đối xử với giống cái tự nhiên như vậy!"


"Tôi hoài nghi, trừ bỏ nguyên soái vẫn còn có quý tộc tư tàng giống cái tự nhiên nhưng lại tuyên bố với bên ngoài là giống cái tự nhiên đã tuyệt tích."


"Có khả năng! Một chút cũng không cho bình dân chúng ta tưởng niệm."


Câu nói kế tiếp đều không thể hiểu được chuyển hướng đãi ngộ giữa quý tộc và bình dân không công bằng.


Lông mày của Cố Vũ theo bản năng nhăn lại, cậu không nghĩ tới chỉ bởi vì thân phận của cậu mà lại tạo ảnh hưởng lớn như vậy.


Sino cũng đồng thời xem tin tức nên vẫn luôn chú ý Cố Vũ, thấy cậu nhíu mày, hắn đưa mắt nhìn màn sáng trước mắt của cậu.


Sau khi xem xong, trong mắt hắn chợt lóe lãnh ý, duỗi tay đụng vào màn sáng chụp màn hình lại.


Cố Vũ nghiêng đầu nhìn hắn, cắn môi dưới, nhẹ giọng nói: "Rất xin lỗi, tôi vẫn là mang đến phiền phức cho anh."


Sino gửi ảnh chụp màn hình đến thiết bị đầu cuối của mình, xoa đầu Cố Vũ: "Không phiền phức."


Cố Vũ không có tránh, nhìn anh ta: "Tôi vẫn là giải thích một chút đi, lời đồn càng truyền sẽ càng sai lệch."


Sino đang muốn nói chuyện, truyền tin vang lên, hắn đưa mắt nhìn liền trực tiếp cự tuyệt rồi kéo vào sổ đen.


Sau đó nói với Cố Vũ: "Không cần, để ta giải quyết."


Cố Vũ bất an trong lòng, Sino khẽ cười một tiếng: "Đừng lo lắng, để ta ôm cậu đi ngủ?"


"Tôi vẫn còn muốn xem." Cố Vũ trả lời trong nháy mắt, nhẫn rung lên.


Ngón tay cậu khẽ chạm chuyển được, đối diện lập tức truyền đến thanh âm kích động: "Nga, trời ạ, chuyển được!"


Sau khi đối phương cảm thán một câu xong thì lớn tiếng hỏi: "Xin hỏi cậu là giống cái tự nhiên đúng không? Cậu quen nguyên soái Sino khi nào? Có phải ngài ấy không cho cậu nói chuyện hay không?"


Tốc độ nói chuyện của đối phương rất nhanh, Cố Vũ ngẩn người theo bản năng muốn giải thích thay Sino: "Không......"


Cậu mới nói được một chữ, truyền tin đã bị Sino không vui cắt đứt.


Cố Vũ xin lỗi nhìn Sino: "Bọn họ lỡ hiểu lầm anh rồi."


Sino không chút để ý: "Không sao cả."


Đang nói, nhẫn của Cố Vũ lại rung lên.


Sino nhíu mày: "Truyền tin của cậu đã bị lộ sẽ có rất nhiều người không quen biết gọi cho cậu, ta giúp cậu chỉnh toàn bộ thành không nghe...... Được không?"


Trên thực tế, hắn tưởng lập tức hành động áp dụng nhưng không nghĩ hành động quá cường ngạnh khiến tiểu bạn lữ không vui.


Cố Vũ nghĩ nghĩ: "Nếu là truyền tin xa lạ thì có thể, tôi chỉ quen anh, bác sĩ Tần và đồng sự ở trung tâm đều trao đổi số truyền tin cho nhau."


Cậu nói xong thần sắc khẽ biến, ảo não nói: "Tôi còn chưa xin nghỉ."


Sino nói: "Cậu trực tiếp từ chức đi, thân phận của cậu đã bại lộ không thể tiếp tục làm việc ở nơi đó."


Cố Vũ mím môi, cậu rất luyến tiếc nhưng cũng hiểu, nếu cậu tiếp tục làm việc ở trung tâm sẽ mang đến phiền toái cho trung tâm.


Mấy ngày hôm trước chỉ vì bị nghị luận ở trong thiệp đã có người cố ý đi trung tâm xem cậu.


Hiện tại tin tức đầu đề có liên quan tới thân phận của cậu sẽ làm người đi trung tâm càng nhiều.


Khẳng định sẽ ảnh hưởng trung tâm vận hành bình thường.


"Alo, tiểu Cố?" Lý ca chuyển được truyền tin lại phát hiện đối diện không nói lời nào, nhẹ giọng hỏi.


Cố Vũ lấy lại tinh thần: "Lý ca, xin lỗi, chiều nay em không đi làm được."


Cậu dừng một chút lại nói tiếp: "Về sau cũng không thể đi làm, em muốn từ chức."


Lý ca: "Không sao không sao," hắn nhịn không được hỏi, "Cậu thật sự là giống cái tự nhiên à?"


Cố Vũ mím môi: "Xin lỗi, em không phải cố ý giấu giếm."


"Không sao," Lý ca vội vàng an ủi, tiếp theo giọng đột nhiên cất cao, tràn đầy ảo não, "Ah, trời ạ, tôi cư nhiên đã từng thương tổn giống cái tự nhiên, tôi không xứng làm giống đực, tôi......"


Cố Vũ vội vàng đánh gãy hắn: "Đó là hiểu lầm, Lý ca không cần để ở trong lòng, anh chỉ là quá quan tâm khách hàng thôi."


Cậu nói, chờ mong hỏi: "Em về sau có thể đi xem Mặc Mặc không?"


Mặc Mặc là bằng hữu thú giống cái thứ ba cậu quen, cậu rất để ý nó.


"Đương nhiên, tùy thời hoan nghênh, cậu yên tâm chỉ cần cậu tới chúng tôi nhất định mở ra hình thức cảnh giới sẽ không để cậu chịu bất luận thương tổn nào!" Lý ca nghiêm túc nói.


Cố Vũ hơi 囧: "Không cần phiền phức như vậy, lúc em đi xem Mặc Mặc sẽ liên hệ anh."


"Được." Lý ca đồng ý, hai người cắt đứt truyền tin.


Sino thấy thế duỗi tay nhấn vài cái ở thiết bị đầu cuối của cậu sửa hình thức truyền tin thành toàn bộ truyền tin xa lạ không tiếp.


Sau đó Cố Vũ lại nhìn tin tức một lát, thấy đều là bàn luận thân phận của cậu nên không nhìn nữa.


Sino ôm cậu về phòng cho khách nghỉ ngơi.


Cậu không có trực tiếp ngủ mà mở hệ thống ra, xem xét thương phẩm ở kệ thứ hai của thương thành giá trị hảo cảm.


Lúc trước ở phòng âm nhạc cậu định xem nhưng bởi vì bọn Mai Lâm tìm cậu nên vẫn chưa xem được.


Sau đó vẫn luôn bận, đến bây giờ mới có thời gian xem.


Kệ thứ hai có bốn ngăn, mỗi ngăn để một thương phẩm.


Theo thứ tự là: Dung dịch tiến hóa sơ cấp, dung dịch tiến hóa trung cấp, dung dịch tiến hóa cao cấp, thương phẩm đặc biệt.


Giá cả theo thứ tự là 1 nghìn, 100 nghìn, 1 triệu giá trị hảo cảm, thương phẩm cuối cùng là quà tặng: Sau khi giao dịch hoàn thành sẽ được tặng.


Cố Vũ tạm thời không xem thương phẩm thứ tư mà đọc tác dụng của các loại dung dịch tiến hóa.


Tác dụng của dung dịch tiến hóa đều giống nhau: Mở rộng phạm vi của công hiệu giá trị hảo cảm cao cấp.


Người nhận công hiệu cao cấp là người cậu nhìn chăm chú khi phát ra âm thanh sau khi cậu tiêu hao giá trị hảo cảm.


Dung dịch tiến hóa sẽ cải tạo đối tượng trong phạm vi diện tích 1 mét vuông, 100 mét vuông, 1000 mét vuông.


Nói cách khác, chỉ cần cậu sử dụng một loại dung dịch tiến hóa thì tất cả sinh vật trong phạm vi đó đều có thể nhận được năng lượng tiến hóa.


Thú giống cái loại nhỏ giống tộc Nuqi thì một mét vuông có thể nằm ít nhất bốn con.


Nếu cậu sử dụng dung dịch tiến hóa sơ cấp và hao phí 1 giá trị hảo cảm lúc cậu ca hát thì trong 1 phút kế tiếp bốn con Nuqi ở bên người cậu trong phạm vi một mét vuông đều có thể nhận được 1 năng lượng tiến hóa.


Tác dụng của hai loại dung dịch tiến hóa khác cũng giống như vậy.


Cố Vũ nghiêm túc suy nghĩ cẩn thận một lần, đột nhiên cảm thấy có chút giống kỹ năng trong trò chơi sắm vai nhân vật của bạn cùng phòng.


Ba thương phẩm tương đương với ba quyển sách thêm phạm vi.


Sau khi Cố Vũ hiểu rõ, cậu tính nhẩm trong lòng.


Sau khi thú giống cái nhận được 1000 năng lượng tiến hóa sẽ có thể biến thành hình người còn cậu phải tiêu hao 1000 giá trị hảo cảm.


Nếu không có dung dịch tiến hóa, cậu hao phí 1000 giá trị hảo cảm chỉ có thể làm một con thú giống cái có năng lực biến thành hình người.


Sau khi có dung dịch tiến hóa sơ cấp, cậu tiêu hao 1000 giá trị hảo cảm có thể làm nhiều con thú giống cái có được năng lực biến thành hình người.


Số lượng quyết định bởi kích thước của thú giống cái, chỉ cần ở bên cạnh cậu trong phạm vi một mét vuông là được.


Cố Vũ suy tư, nếu cậu muốn thú giống cái có được năng lực biến thành người, mua dung dịch tiến hóa trước có thể tăng tỉ lệ tác dụng của giá trị hảo cảm.


Ví dụ hai ngàn giá trị hảo cảm khi không có dung dịch tiến hóa, chỉ có thể làm hai con thú giống cái biến thành người.


Nhưng nếu mua dung dịch tiến hóa sơ cấp, ít nhất có thể làm bốn con thú giống cái loại nhỏ biến thành người.


Đôi mắt cậu tỏa sáng, sau khi cậu đến Diệu Huy Tinh ngoại trừ Sino, người cậu thân cận nhất chính là Mai Lâm, Kỳ Kỳ và Mặc Mặc.


Cậu muốn cho bọn họ có được năng lực biến thành hình người!


Có hình người, bọn họ giao lưu sẽ càng dễ dàng còn có thể cùng nhau đi dạo phố hẹn đi ăn.


Nghĩ đến đây cậu đầy mặt hâm mộ, trước kia cậu đặc biệt hâm mộ những người có bạn thân.


Nhìn trong trường học bạn thân ba năm bàn bạc đi đâu ăn cơm, đi đâu du lịch, cậu luôn nhịn không được hâm mộ.


Nhưng cậu không có bạn thân, cậu không nói được, người bình thường cơ hồ đều sẽ không biết ngôn ngữ của người câm điếc, rất ít có người nguyện ý lui tới với cậu.


Đương nhiên cũng có người tốt bụng vươn tay về phía cậu, muốn dẫn cậu cùng đi chơi để cậu dung nhập vào vòng bạn bè.


Nhưng những người đó có rất nhiều bạn bè, cậu thường xuyên bị lãng quên.


Cậu biết chuyện này không liên quan đến người khác mà là do cậu không am hiểu biểu đạt lại còn tự ti.


Cho nên mới không có bạn bè.


Nhưng hiện tại đã khác, sau khi đến Diệu Huy Tinh cậu biết cậu có thể nói chuyện, có cơ hội thực hiện ước mơ nên tâm lý thay đổi rất nhiều.


Cậu hiện tại, phi thường chờ mong bọn Mai Lâm có thể biến thành hình người!


Nhưng khi nhìn đến giá của dung dịch tiến hóa sơ cấp, cậu nhụt chí dựa vào đầu giường.


Cần đến 1000 giá trị hảo cảm lận!


Không vui trong chốc lát cậu rất nhanh lại tràn ngập hy vọng, so với lúc mới đến Diệu Huy Tinh hiện tại mỗi ngày cậu đạt được giá trị hảo cảm đã nhiều rất nhiều.


Tuy rằng không thể đi trung tâm làm việc nữa, cũng mất đi một con đường đạt được giá trị hảo cảm.


Nhưng giọng của cậu đã khỏi hoàn toàn!


Cậu có thể nói chuyện, có thể ca hát, càng dễ đạt được giá trị hảo cảm.


Nghĩ như vậy, cậu tràn ngập nhiệt tình, ở trong đầu hồi tưởng kiến thức chuyên nghiệp về âm nhạc một lần.


Quyết định sau khi vết thương ở đầu gối khỏi hẳn liền bắt đầu huấn luyện.


Cậu cảm thấy hết thảy đều tràn ngập hy vọng, khóe miệng hơi cong, kéo góc chăn đắp trên bụng, nằm xuống ngủ.


Suy nghĩ một lát, để tránh bỏ lỡ truyền tin trước khi cậu ngủ, cậu đã sửa thông báo truyền tin từ rung sang đổ chuông.


Cậu ngủ một giấc hơn hai giờ, sau khi tỉnh lại mới phát giác ngoài trời đã mưa to.


Nơi xa truyền đến một tiếng sấm, trái tim cậu theo bản năng căng thẳng, cậu dùng sức mím môi.


Cậu ngồi dậy, chậm rãi nghiêng người ngồi ở mép giường rồi đứng lên đi đến trước tủ lấy quần áo.


Nhìn quần áo đầy tủ cậu có chút bất đắc dĩ.


Mấy bộ quần áo này đều là Sino kêu vòng tròn lớn mua, lúc cậu hỏi Sino giá, Sino đều trả lời là rất rẻ.


Cậu trộm lên Tinh Võng tra qua, không có bộ nào thấp hơn năm chữ số.


Suy xét đến vết thương ở đầu gối, cậu chọn một cái áo thun và một cái quần đùi vừa đến đầu gối thay.


Vừa mới thay xong, truyền tin vang lên.


Cậu chuyển được, Lý ca nôn nóng nói: "Tiểu Cố, Mặc Mặc có ở chỗ cậu không?"


Cố Vũ sửng sốt: "Không ở, sau khi cậu ấy đi ăn cơm, em vẫn chưa thấy cậu ấy."


Lý ca thở dài: "Cậu ấy mất tích rồi, sau khi trời mưa bọn tôi khiến khách hàng tập trung ở khu thư giãn, khi kiểm kê khách hàng mới phát hiện cậu ấy mất tích."


Hắn nói bổ sung: "Đã hỏi Mai Lâm và Kỳ Kỳ, Mặc Mặc ăn cơm xong liền trở lại khu thư giãn, bọn tôi đã tìm khắp nơi rồi mà vẫn không tìm