Xảy ra loại sự tình này, phần lớn thua thiệt đều là nhà gái.
Nhưng hiện tại tình hình có chút khác biệt, nhà trai tướng mạo quá ưu tú, ai chiếm tiện nghi của ai không thể nói rõ được. Trong đó còn có tính toán cùng hiểu lầm tồn tại, không chỉ chốc lát mà nói rõ ràng được.
Cho nên Kiều Nhan đối mặt Triệu Quân Khiêm, trong lòng có chút lo sợ.
Dù sao cũng là nguyên chủ bởi vì thù oán cá nhân đem chủ ý đánh tới đối phương, kết cục đêm qua mới xảy ra quan hệ. Càng suy nghĩ ý chí kiên cường của cô bị đập nát không đứng dậy nổi.
Bởi vậy, cô trước tiên liền lui một bước, thái độ tương đối nhún nhường, hi vọng đối phương chỉ xem như đây là một cuộc gặp gỡ thông thường, gặp dịp thì chơi, tùy tiện liền bỏ qua, ngàn vạn lần đừng suy xét nguyên nhân thế nào, là cố ý hay vô tình.
Những nhân vật t0 lớn như này, cho dù cô có vừa xuyên qua hai mắt mơ màng nhìn không rõ đi nữa, thì bản thân vẫn đơn phương một mình, sức chiến đấu mỏng manh trêu chọc không nổi.
Nghĩ thế, Kiều Nhan vội vàng phủi sạch quan hệ, khiến người đàn ông đối diện ngẩng đầu nhìn sang, con ngươi thâm thúy lóe qua một tia kinh ngạc.
Triệu Quân Khiêm đặt ly rượu xuống quầy, đứng thẳng thân thể, còn chưa kịp mở miệng nói điều gì đó, chuông cửa đột nhiên vang lên. Cùng lúc đó, trên ba di động cũng kêu lên inh ỏi.
“Tôi còn một số việc cần phải xử lý, trước tiên cô có thể đi rửa mặt, sau đó chúng ta lại tiếp tục nói chuyện.” Nói xong, anh nhận điện thoại, xoay người đi mở cửa.
Kiều Nhan ngồi ở trong chăn thở dài, kỳ thật cô không có gì để nói, bản thân chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này, bỏ qua hết thảy mọi việc.
Thế nhưng trên người quả thật không chút nào thoải mái, hạ th@n cảm giác nhớp nháp, diện mạo đoán chừng cực kỳ lôi thôi. Thừa dip này, Kiều Nhan vén chăn lên, hai chân run run đặt lên mặt đất, khoác chăn chạy vài toilet.
Trong gương là một gương mặt xa lạ, nhìn qua hết sức trẻ tuổi sạch sẽ , lộ ra vài phần lệ sắc. Hơn nữa một thân khí chất nhu nhược, đây không phải kiểu nhan sắc của nhân vật nữ chính thường có hay sao.
Nguyên chủ hẳn cũng là kiểu người như thế, đọc nhiều sách, tính tình ôn nhu, diện mạo vài phần tương tự, quả thật cùng mối tình đầu của tra nam thoạt nhìn có chút giống.
Nhưng giờ đổi thành cô, hết thảy đều không giống nhau.
“Ào ào —— ” dòng nước Ấm áp chảy xuống xoa dịu bớt đau nhức trên người cô, trong gương hơi nước bao phủ mờ ảo che dấu những vết xanh tím mập mờ trên người.
Kiều Nhan từ từ nhắm hai mắt ngửa đầu, dòng nước ấm xối thẳng lên mặt khiến đầu óc hỗn độn dần dần tỉnh táo, suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng.
Triệu Quân Khiêm…
Tên này nguyên chủ chưa từng nghe qua, tại sao cô lại cảm giác cực kỳ quen thuộc, hình như đã nghe qua ở đâu đó. Tra nam bạn trai cũ cũng họ Triệu, Triệu Cảnh Hàn?
Khoan đã... Triệu Quân Khiêm thần thần bí bí, thế thân nguyên chủ đáng thương Kiều Nhan, tra nam một chân hai thuyền Triệu Cảnh Hàn, còn có ánh trăng sáng Hứa Nhã Nhã…
Kiều Nhan tắt vòi hoa sen lau mặt, rốt cuộc hồi tưởng thêm điểm nào đó khác thường.
Cuối cùng cô cũng hiểu vì sao cái tên Triệu Quân Khiêm này đối với cô lại quen thuộc như vậy. Đơn giản là cô không phải chỉ chuyển kiếp mà lại xuyên sách.
Mà Triệu Quân Khiêm chính là nhân vật quan trọng trong sách, khiến cô khắc sâu ấn tượng.
Đây chính là cuốn tuyển thuyết cô vừa mới đọc cách đây không lâu, nhưng chi tiết cụ thể như thế nào cô không thể nhớ rõ được, đại khái chính là câu chuyện về bá đạo tổng tài, ký ức mạch lạch nhưng vẫn còn rất mới mẻ.
Tổng thể chính là tổng tài bá đạo cùng cô bé lọ lem tan rồi hợp, yêu hận tình thù. Trải qua bao nhiêu đau khổ cuối cùng cũng vượt qua hết thảy, nam nữ chủ thành công đến với nhau, kết cục viên mãn.
Mà nguyên chủ Kiều Nhan, là một nhân vật hết sức quan trọng trong cuốn tiểu thuyết này. Nguyên chủ chính là thế thân mà nam chủ dùng để thương nhớ về mối tình đầu.
Nguyên chủ tựa như đã trải qua mối tình chân thật như vậy, không ngờ đến một ngày nữ chính thật sự quay trở về, thế thân liền chỉ là thế thân, bị nam chính vứt bỏ không một chút thương tiếc.
Chỉ là đối với hắn cô còn có chút tác dụng nên mới không bị nam chủ lập tức ném đi nagy sau khi quay lại cùng mối tình đầu.
Dựa theo tình tiết phát triển, nguyên chủ dần phát hiện chân tướng. Biết mình bị lừa, yêu không được sinh ra hận thù, lại vô duyên vô cớ chọn trúng cha của nam chính, kết cục mang trong mình đứa con của hắn.
Nguyên chủ triệt để hắc hóa, quyết định đùa bỡn tình cảm của cha nam chính, trực tiếp kết hôn một bước trở thành mẹ kế của nam chính, ngang ngạnh quấy rối tình cảm nam nữ chủ, chính thức trở thành nữ phụ phản diện đóng góp không nhỏ trong việc hàn gắn mối quan hệ của hai người kia.
Cuối cùng, nguyên chủ do quá chuyên tâm nhắm vào nam nữ chủ mà bỏ qua đứa bé trong bụng mình, đứa bé sau khi sinh ra do quá trình mang thai không được chăm sóc nên sinh non, không được bao lâu thì chết.
Nguyên chủ không còn đứa con làm chỗ dựa, nam nữ chủ gỡ bỏ hiểu lầm bắt đầu đồng tâm hiệp lực vạch trần tâm cơ ác độc của nguyên chủ đến khi đem người đuổi ra khỏi nhà.
Trải qua một loạt đả kích, nguyên chủ không tài chấp nhận được. Chính mình tinh thần thất thường, điên điên khùng khùng lưu lạc đầu đường, cuối cùng bị người khác đưa vào bệnh viện tâm thần.
Nguyên chủ bị nhốt trong đấy 10 năm, vào một ngày đông lạnh lẽo giá rét lặng yên không một tiếng động chết ở trong góc, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi đầy bão tố của chính mình.
Triệu Quân Khiêm, chính là tên của cha nam chủ, so nam chủ địa vị càng cao, càng thành thục ổn trọng. Chính xác là một người đàn ông lãnh khốc, vô tình.
Trong tiểu thuyết, ban đầu có lẽ do trách nhiệm của người làm cha mà hắn bỏ qua chút tâm cơ nho nhỏ thành toàn cho cô, giúp cô như ý nguyện trở thành bà chủ Triệu gia. Thì cũng có thể sau khi nguyên chủ mất đi đứa con, lạnh lùng đứng một bên xem cô bị con trai cùng con dâu bóc trần gièm pha đuổi ra khỏi nhà.
Trong phiên ngoại cũng có viết đến, nguyên chủ điên điên khùng khùng lưu lạc đầu đường chính là Triệu Quân Khiêm phái người tìm đến, đưa cô vào bệnh viện tâm thần.
Tác giả miêu tả Triệu Quân Khiêm là một người hết sức phức tạp, mà Kiều Nhan đã tự mình tiếp xúc qua, cảm giác so với trong tiểu thuyết, thực tế càng thâm sâu khó lường. Tâm tư thay đổi thật nhanh, Kiều Nhan lau khô thân thể, đối với gương mặt xa lạ trong gương hít sâu một hơi.
So với việc xuyên đến một thế giới xa lạ thì xuyên vào một cuốn tuyển thuyết đã biết trước cũng không phải quá mức kinh hoàng. Về phần tìm đến biện pháp trở về thì cô không dám si tâm vọng tưởng, cơ hồ là không cách nào xảy ra.
Trước khi xuyên đến đây, cô không có năng lực đặc thù, bàn tay vàng lại càng không, cuối cùng có thể bình thường xuyên trở về liệu sẽ có khả năng?
Kiều Nhan kiểm tra một lượt thân thể mới, cũng không phát hiện mình có bàn tay vàng hay công năng đặc biệt nào khác càng đừng suy nghĩ đến việc trở về, tính đi tính lại càng không thể.
Cô hẳn vẫn nên thành thật chấp nhận cuộc sống này, bắt đầu làm quen dần đi. Đơn giản kiếp trước cô cũng không còn gì lưu luyến, sống lẻ loi một mình thì đến chỗ nào đều cũng như nhau.
Kiều Nhan cố gắng giữ tỉnh táo, suy nghĩ con đường tiếp theo muốn đi thế nào.
Tối qua cô xuyên đến chính là thời điểm nữ phụ phản diện sắp cùng cha của nam chủ xảy ra chuyện tình một đêm, bời vì cô không rõ cục diện, kết cục diễn biến vẫn theo đúng theo quỹ đạo của nó.
Trước mắt ngủ cũng đã ngủ rồi, bây giờ có hối hận cũng đều vô dụng. Mấu chốt là tiếp theo nên xử lý như nào, tốt nhất phải nhanh chóng rời xa người đàn ông nguy hiểm này, còn có trong bụng có khi đã lưu lại một đứa nhỏ.
Kiều Nhan hơi mím môi, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định.
“Cốc cốc cốc —— “
Tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên cắt đứt suy nghĩ của cô, xuyên qua cửa kính mờ mờ, có thể nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đang đứng trước cửa.
“Kiều tiểu thư, cô đã ở trong đấy được nửa giờ, cần tôi giúp gì sao?” Giọng đàn ông trầm thấp, giọng điệu đứng đắn lại nghiêm túc.
Kiều Nhan hoảng hồn, lập tức khoác thêm áo choàng tắm nhanh chóng trả lời, “Không cần, Triệu tiên sinh, tôi sắp xong rồi.”
Sửa soạn qua loa một chút, Kiều Nhan mở cửa, nhìn đến người nọ vẫn đứng ở cửa chờ cô.
Triệu Quân Khiêm quay đầu nhìn lại, bắt gặp gương mặt kiều diễm không chút phấn son như đoá phù dung, ánh mắt nhất thời sâu thêm mấy phần.
“Anh... cho người điều tra tôi?” Kiều Nhan vẻ mặt cảnh giác lên tiếng, không thì tại sao lại có thể biết tên của cô?
Trong tiểu thuyết, những nhân vật t0 lớn như thế này, chỉ cần đối với hắn có một lời nói khác thường đã bị điều tra hết thảy. Kiều Nhan lo lắng Triệu Quân Khiêm tra ra nguyên chủ cùng con trai của hắn có quan hệ, lỡ như giận chó đánh mèo đến trên đầu cô, cô biết lấy gì chống đỡ.
Anh ta quay đầu nhìn cô một cái, bước về phía trước trả lời vấn đề của cô, “Tôi chỉ muốn điều tra rõ chuyện tối ngày hôm qua, còn tôi biết được là thông qua cái này.” Bàn tay lớn đưa qua một tấm thẻ.
Kiều Nhan nhận lấy, phát hiện là chứng minh thư của nguyên chủ, trong lòng không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Triệu Quân Khiêm mang theo cô đi đến trên sofa phòng khách ngồi xuống, chỗ đó đã có một đôi nam nữ tây trang chỉnh tề ngồi chờ sẵn.
Nam cao gầy lưng thẳng, gương mặt trắng nõn, mắt mang kính gọng vàng, bộ dáng tinh anh, là kiểu Kiều Nhan ưa thích.
Về phần nữ mày rậm mắt to, chân mang giày cao gót, thân mình không thấp, trên người quần áo tiêu chuẩn kết hợp búi tóc cao gọn gàng, xinh đẹp lại có sức hút, cũng thuộc mẫu người phụ nữ mà Kiều Nhan ngưỡng mộ.
“Sếp.” Hai người cùng nhau gật đầu chào hỏi, thái độ hết sức cung kính.
Triệu Quân Khiêm đưa tay ra phía trước, nữ trợ lý lập tức hiểu ý, kính cẩn đưa lên một xấp văn kiện cùng một cái Notebook, sau đó ngoan ngoãn đứng ở một bên, đối với việc gian phòng bên trong xuất hiện thêm một nữ nhân xa lạ không dám nhiều lời.
Kiều Nhan nhìn qua tình hình, không khỏi có chút bắt đầu đứng ngồi không yên.
Triệu Quân Khiêm vừa rồi đã nghe thư ký báo cáo qua một lượt, lật lật qua vài tờ trên đống văn kiện, sau đó đưa đến trước mặt Kiều Nhan.
“Kiều tiểu thư, những cái này cô định giải thích thế nào?.” Ngón tay đối phương chỉ vào đống văn bản ghi lại quá trình cô đi vào khách sạn.
Lẫn vào đại sảnh tổ chức yến hội, bộ dạng khả nghi lén đi theo sau hắn lên lầu, trong thang máy chính mình ăn thứ gì đó, trên người phun ra chất lỏng không rõ ràng, ngay tại hành lang ngất xỉu rồi tỉnh lại, gần như cố ý cùng hắn gặp gỡ…
Hành động hết sức khả nghi, Triệu Quân Khiêm có lý do nghi ngờ. Anh lần đầu tiên đã đánh giá sai cô, người phụ nữ này khả năng cũng cùng một dạng với đám người tối qua.
Kiều Nhan bối rối một chút, xem qua những thông tin bên kia điều tra được, cô há miệng th ở dốc, có suy nghĩ từ chối. Chung quy trừ sau lúc gặp gỡ cùng ngủ chung một đêm, những điều trước đó đều không phải cô làm, cô so với Đậu Nga còn oan hơn.
Nhưng lại là nguyên chủ làm nha, hiện tại cô đã tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, tất nhiên cũng phải chấp nhận cục diện rối rắm cô ấy để lại.
“Tôi không phải, không có làm, mấy người đừng có nói bừa.” Kiều Nhan thật muốn bóp trán phủ nhận hết liên quan.
Nhưng mà thực tế thì, đối mặt nam nhân khí tức cường đại như thế này, cô chỉ có thể cúi đầu sống chết không nhận, chỉ nói mình không có làm.
Kiều Nhan nghĩ rằng dù sao cũng chỉ là một đống chữ mà thôi, chỉ cần cô không thừa nhận, đem tối qua hết thảy đều nói thành sự cố ngoài ý muốn.
Bất quá ngay sau đó, suy nghĩ này bị đối phương tự tay đánh vỡ.
Triệu Quân Khiêm là chủ của cả một tập đoàn lớn, so với nam chủ còn mạnh mẽ hơn, dễ dàng qua mắt như vậy sao?
Không dễ chọc!
Kiều Nhan nhìn đoạn video nữ trợ lý đưa tới, tự mình kiểm chứng đạo lý này.
Tổng tài bá đạo quả thực không dễ chọc, hắn đã sớm cho người chuẩn bị đầy đủ chứng cứ, vẫn còn ở trong này cùng cô hỏi qua hỏi lại.
Xem qua video, Kiều Nhan không còn lời nào để nói, mà vị thư ký tiên sinh kia lại đưa thêm một túi gì đó.
“Trong thùng rác cạnh thang máy tìm được một chiếc hộp cùng một bình thuốc nhỏ, tất cả đều là vật chứng.” Thư ký nâng gọng kính dưới mắt, trên thấu kính xẹt qua một tia đánh giá, thái độ ôn hòa, lời nói hết sức rõ ràng.
Triệu Quân Khiêm đem đồ vật vứt lên bàn, hai tay tạo thành hình chữ thập, sắc mặt nặng nề nhìn về phía Kiều Nhan.
“Thuốc là cô tự mình uống cuối cùng... Lên giường cùng tôi?.”
“Kiều Nhan, cô cho tôi biết là ai sai khiến cô?”Triệu Quân Khiêm không biết lại đưa ra chủ ý gì, một bước ép sát cô tra hỏi, một chút cũng không giống bộ dáng thân mật triền miên đêm qua.
Thư ký cùng trợ lý hai người nhịn không được đồng thời ghé mắt nhìn: Cô gái này, thế nhưng thành công lên... lên giường với sếp?!
Nhưng hiện tại tình hình có chút khác biệt, nhà trai tướng mạo quá ưu tú, ai chiếm tiện nghi của ai không thể nói rõ được. Trong đó còn có tính toán cùng hiểu lầm tồn tại, không chỉ chốc lát mà nói rõ ràng được.
Cho nên Kiều Nhan đối mặt Triệu Quân Khiêm, trong lòng có chút lo sợ.
Dù sao cũng là nguyên chủ bởi vì thù oán cá nhân đem chủ ý đánh tới đối phương, kết cục đêm qua mới xảy ra quan hệ. Càng suy nghĩ ý chí kiên cường của cô bị đập nát không đứng dậy nổi.
Bởi vậy, cô trước tiên liền lui một bước, thái độ tương đối nhún nhường, hi vọng đối phương chỉ xem như đây là một cuộc gặp gỡ thông thường, gặp dịp thì chơi, tùy tiện liền bỏ qua, ngàn vạn lần đừng suy xét nguyên nhân thế nào, là cố ý hay vô tình.
Những nhân vật t0 lớn như này, cho dù cô có vừa xuyên qua hai mắt mơ màng nhìn không rõ đi nữa, thì bản thân vẫn đơn phương một mình, sức chiến đấu mỏng manh trêu chọc không nổi.
Nghĩ thế, Kiều Nhan vội vàng phủi sạch quan hệ, khiến người đàn ông đối diện ngẩng đầu nhìn sang, con ngươi thâm thúy lóe qua một tia kinh ngạc.
Triệu Quân Khiêm đặt ly rượu xuống quầy, đứng thẳng thân thể, còn chưa kịp mở miệng nói điều gì đó, chuông cửa đột nhiên vang lên. Cùng lúc đó, trên ba di động cũng kêu lên inh ỏi.
“Tôi còn một số việc cần phải xử lý, trước tiên cô có thể đi rửa mặt, sau đó chúng ta lại tiếp tục nói chuyện.” Nói xong, anh nhận điện thoại, xoay người đi mở cửa.
Kiều Nhan ngồi ở trong chăn thở dài, kỳ thật cô không có gì để nói, bản thân chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này, bỏ qua hết thảy mọi việc.
Thế nhưng trên người quả thật không chút nào thoải mái, hạ th@n cảm giác nhớp nháp, diện mạo đoán chừng cực kỳ lôi thôi. Thừa dip này, Kiều Nhan vén chăn lên, hai chân run run đặt lên mặt đất, khoác chăn chạy vài toilet.
Trong gương là một gương mặt xa lạ, nhìn qua hết sức trẻ tuổi sạch sẽ , lộ ra vài phần lệ sắc. Hơn nữa một thân khí chất nhu nhược, đây không phải kiểu nhan sắc của nhân vật nữ chính thường có hay sao.
Nguyên chủ hẳn cũng là kiểu người như thế, đọc nhiều sách, tính tình ôn nhu, diện mạo vài phần tương tự, quả thật cùng mối tình đầu của tra nam thoạt nhìn có chút giống.
Nhưng giờ đổi thành cô, hết thảy đều không giống nhau.
“Ào ào —— ” dòng nước Ấm áp chảy xuống xoa dịu bớt đau nhức trên người cô, trong gương hơi nước bao phủ mờ ảo che dấu những vết xanh tím mập mờ trên người.
Kiều Nhan từ từ nhắm hai mắt ngửa đầu, dòng nước ấm xối thẳng lên mặt khiến đầu óc hỗn độn dần dần tỉnh táo, suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng.
Triệu Quân Khiêm…
Tên này nguyên chủ chưa từng nghe qua, tại sao cô lại cảm giác cực kỳ quen thuộc, hình như đã nghe qua ở đâu đó. Tra nam bạn trai cũ cũng họ Triệu, Triệu Cảnh Hàn?
Khoan đã... Triệu Quân Khiêm thần thần bí bí, thế thân nguyên chủ đáng thương Kiều Nhan, tra nam một chân hai thuyền Triệu Cảnh Hàn, còn có ánh trăng sáng Hứa Nhã Nhã…
Kiều Nhan tắt vòi hoa sen lau mặt, rốt cuộc hồi tưởng thêm điểm nào đó khác thường.
Cuối cùng cô cũng hiểu vì sao cái tên Triệu Quân Khiêm này đối với cô lại quen thuộc như vậy. Đơn giản là cô không phải chỉ chuyển kiếp mà lại xuyên sách.
Mà Triệu Quân Khiêm chính là nhân vật quan trọng trong sách, khiến cô khắc sâu ấn tượng.
Đây chính là cuốn tuyển thuyết cô vừa mới đọc cách đây không lâu, nhưng chi tiết cụ thể như thế nào cô không thể nhớ rõ được, đại khái chính là câu chuyện về bá đạo tổng tài, ký ức mạch lạch nhưng vẫn còn rất mới mẻ.
Tổng thể chính là tổng tài bá đạo cùng cô bé lọ lem tan rồi hợp, yêu hận tình thù. Trải qua bao nhiêu đau khổ cuối cùng cũng vượt qua hết thảy, nam nữ chủ thành công đến với nhau, kết cục viên mãn.
Mà nguyên chủ Kiều Nhan, là một nhân vật hết sức quan trọng trong cuốn tiểu thuyết này. Nguyên chủ chính là thế thân mà nam chủ dùng để thương nhớ về mối tình đầu.
Nguyên chủ tựa như đã trải qua mối tình chân thật như vậy, không ngờ đến một ngày nữ chính thật sự quay trở về, thế thân liền chỉ là thế thân, bị nam chính vứt bỏ không một chút thương tiếc.
Chỉ là đối với hắn cô còn có chút tác dụng nên mới không bị nam chủ lập tức ném đi nagy sau khi quay lại cùng mối tình đầu.
Dựa theo tình tiết phát triển, nguyên chủ dần phát hiện chân tướng. Biết mình bị lừa, yêu không được sinh ra hận thù, lại vô duyên vô cớ chọn trúng cha của nam chính, kết cục mang trong mình đứa con của hắn.
Nguyên chủ triệt để hắc hóa, quyết định đùa bỡn tình cảm của cha nam chính, trực tiếp kết hôn một bước trở thành mẹ kế của nam chính, ngang ngạnh quấy rối tình cảm nam nữ chủ, chính thức trở thành nữ phụ phản diện đóng góp không nhỏ trong việc hàn gắn mối quan hệ của hai người kia.
Cuối cùng, nguyên chủ do quá chuyên tâm nhắm vào nam nữ chủ mà bỏ qua đứa bé trong bụng mình, đứa bé sau khi sinh ra do quá trình mang thai không được chăm sóc nên sinh non, không được bao lâu thì chết.
Nguyên chủ không còn đứa con làm chỗ dựa, nam nữ chủ gỡ bỏ hiểu lầm bắt đầu đồng tâm hiệp lực vạch trần tâm cơ ác độc của nguyên chủ đến khi đem người đuổi ra khỏi nhà.
Trải qua một loạt đả kích, nguyên chủ không tài chấp nhận được. Chính mình tinh thần thất thường, điên điên khùng khùng lưu lạc đầu đường, cuối cùng bị người khác đưa vào bệnh viện tâm thần.
Nguyên chủ bị nhốt trong đấy 10 năm, vào một ngày đông lạnh lẽo giá rét lặng yên không một tiếng động chết ở trong góc, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi đầy bão tố của chính mình.
Triệu Quân Khiêm, chính là tên của cha nam chủ, so nam chủ địa vị càng cao, càng thành thục ổn trọng. Chính xác là một người đàn ông lãnh khốc, vô tình.
Trong tiểu thuyết, ban đầu có lẽ do trách nhiệm của người làm cha mà hắn bỏ qua chút tâm cơ nho nhỏ thành toàn cho cô, giúp cô như ý nguyện trở thành bà chủ Triệu gia. Thì cũng có thể sau khi nguyên chủ mất đi đứa con, lạnh lùng đứng một bên xem cô bị con trai cùng con dâu bóc trần gièm pha đuổi ra khỏi nhà.
Trong phiên ngoại cũng có viết đến, nguyên chủ điên điên khùng khùng lưu lạc đầu đường chính là Triệu Quân Khiêm phái người tìm đến, đưa cô vào bệnh viện tâm thần.
Tác giả miêu tả Triệu Quân Khiêm là một người hết sức phức tạp, mà Kiều Nhan đã tự mình tiếp xúc qua, cảm giác so với trong tiểu thuyết, thực tế càng thâm sâu khó lường. Tâm tư thay đổi thật nhanh, Kiều Nhan lau khô thân thể, đối với gương mặt xa lạ trong gương hít sâu một hơi.
So với việc xuyên đến một thế giới xa lạ thì xuyên vào một cuốn tuyển thuyết đã biết trước cũng không phải quá mức kinh hoàng. Về phần tìm đến biện pháp trở về thì cô không dám si tâm vọng tưởng, cơ hồ là không cách nào xảy ra.
Trước khi xuyên đến đây, cô không có năng lực đặc thù, bàn tay vàng lại càng không, cuối cùng có thể bình thường xuyên trở về liệu sẽ có khả năng?
Kiều Nhan kiểm tra một lượt thân thể mới, cũng không phát hiện mình có bàn tay vàng hay công năng đặc biệt nào khác càng đừng suy nghĩ đến việc trở về, tính đi tính lại càng không thể.
Cô hẳn vẫn nên thành thật chấp nhận cuộc sống này, bắt đầu làm quen dần đi. Đơn giản kiếp trước cô cũng không còn gì lưu luyến, sống lẻ loi một mình thì đến chỗ nào đều cũng như nhau.
Kiều Nhan cố gắng giữ tỉnh táo, suy nghĩ con đường tiếp theo muốn đi thế nào.
Tối qua cô xuyên đến chính là thời điểm nữ phụ phản diện sắp cùng cha của nam chủ xảy ra chuyện tình một đêm, bời vì cô không rõ cục diện, kết cục diễn biến vẫn theo đúng theo quỹ đạo của nó.
Trước mắt ngủ cũng đã ngủ rồi, bây giờ có hối hận cũng đều vô dụng. Mấu chốt là tiếp theo nên xử lý như nào, tốt nhất phải nhanh chóng rời xa người đàn ông nguy hiểm này, còn có trong bụng có khi đã lưu lại một đứa nhỏ.
Kiều Nhan hơi mím môi, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định.
“Cốc cốc cốc —— “
Tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên cắt đứt suy nghĩ của cô, xuyên qua cửa kính mờ mờ, có thể nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đang đứng trước cửa.
“Kiều tiểu thư, cô đã ở trong đấy được nửa giờ, cần tôi giúp gì sao?” Giọng đàn ông trầm thấp, giọng điệu đứng đắn lại nghiêm túc.
Kiều Nhan hoảng hồn, lập tức khoác thêm áo choàng tắm nhanh chóng trả lời, “Không cần, Triệu tiên sinh, tôi sắp xong rồi.”
Sửa soạn qua loa một chút, Kiều Nhan mở cửa, nhìn đến người nọ vẫn đứng ở cửa chờ cô.
Triệu Quân Khiêm quay đầu nhìn lại, bắt gặp gương mặt kiều diễm không chút phấn son như đoá phù dung, ánh mắt nhất thời sâu thêm mấy phần.
“Anh... cho người điều tra tôi?” Kiều Nhan vẻ mặt cảnh giác lên tiếng, không thì tại sao lại có thể biết tên của cô?
Trong tiểu thuyết, những nhân vật t0 lớn như thế này, chỉ cần đối với hắn có một lời nói khác thường đã bị điều tra hết thảy. Kiều Nhan lo lắng Triệu Quân Khiêm tra ra nguyên chủ cùng con trai của hắn có quan hệ, lỡ như giận chó đánh mèo đến trên đầu cô, cô biết lấy gì chống đỡ.
Anh ta quay đầu nhìn cô một cái, bước về phía trước trả lời vấn đề của cô, “Tôi chỉ muốn điều tra rõ chuyện tối ngày hôm qua, còn tôi biết được là thông qua cái này.” Bàn tay lớn đưa qua một tấm thẻ.
Kiều Nhan nhận lấy, phát hiện là chứng minh thư của nguyên chủ, trong lòng không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Triệu Quân Khiêm mang theo cô đi đến trên sofa phòng khách ngồi xuống, chỗ đó đã có một đôi nam nữ tây trang chỉnh tề ngồi chờ sẵn.
Nam cao gầy lưng thẳng, gương mặt trắng nõn, mắt mang kính gọng vàng, bộ dáng tinh anh, là kiểu Kiều Nhan ưa thích.
Về phần nữ mày rậm mắt to, chân mang giày cao gót, thân mình không thấp, trên người quần áo tiêu chuẩn kết hợp búi tóc cao gọn gàng, xinh đẹp lại có sức hút, cũng thuộc mẫu người phụ nữ mà Kiều Nhan ngưỡng mộ.
“Sếp.” Hai người cùng nhau gật đầu chào hỏi, thái độ hết sức cung kính.
Triệu Quân Khiêm đưa tay ra phía trước, nữ trợ lý lập tức hiểu ý, kính cẩn đưa lên một xấp văn kiện cùng một cái Notebook, sau đó ngoan ngoãn đứng ở một bên, đối với việc gian phòng bên trong xuất hiện thêm một nữ nhân xa lạ không dám nhiều lời.
Kiều Nhan nhìn qua tình hình, không khỏi có chút bắt đầu đứng ngồi không yên.
Triệu Quân Khiêm vừa rồi đã nghe thư ký báo cáo qua một lượt, lật lật qua vài tờ trên đống văn kiện, sau đó đưa đến trước mặt Kiều Nhan.
“Kiều tiểu thư, những cái này cô định giải thích thế nào?.” Ngón tay đối phương chỉ vào đống văn bản ghi lại quá trình cô đi vào khách sạn.
Lẫn vào đại sảnh tổ chức yến hội, bộ dạng khả nghi lén đi theo sau hắn lên lầu, trong thang máy chính mình ăn thứ gì đó, trên người phun ra chất lỏng không rõ ràng, ngay tại hành lang ngất xỉu rồi tỉnh lại, gần như cố ý cùng hắn gặp gỡ…
Hành động hết sức khả nghi, Triệu Quân Khiêm có lý do nghi ngờ. Anh lần đầu tiên đã đánh giá sai cô, người phụ nữ này khả năng cũng cùng một dạng với đám người tối qua.
Kiều Nhan bối rối một chút, xem qua những thông tin bên kia điều tra được, cô há miệng th ở dốc, có suy nghĩ từ chối. Chung quy trừ sau lúc gặp gỡ cùng ngủ chung một đêm, những điều trước đó đều không phải cô làm, cô so với Đậu Nga còn oan hơn.
Nhưng lại là nguyên chủ làm nha, hiện tại cô đã tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, tất nhiên cũng phải chấp nhận cục diện rối rắm cô ấy để lại.
“Tôi không phải, không có làm, mấy người đừng có nói bừa.” Kiều Nhan thật muốn bóp trán phủ nhận hết liên quan.
Nhưng mà thực tế thì, đối mặt nam nhân khí tức cường đại như thế này, cô chỉ có thể cúi đầu sống chết không nhận, chỉ nói mình không có làm.
Kiều Nhan nghĩ rằng dù sao cũng chỉ là một đống chữ mà thôi, chỉ cần cô không thừa nhận, đem tối qua hết thảy đều nói thành sự cố ngoài ý muốn.
Bất quá ngay sau đó, suy nghĩ này bị đối phương tự tay đánh vỡ.
Triệu Quân Khiêm là chủ của cả một tập đoàn lớn, so với nam chủ còn mạnh mẽ hơn, dễ dàng qua mắt như vậy sao?
Không dễ chọc!
Kiều Nhan nhìn đoạn video nữ trợ lý đưa tới, tự mình kiểm chứng đạo lý này.
Tổng tài bá đạo quả thực không dễ chọc, hắn đã sớm cho người chuẩn bị đầy đủ chứng cứ, vẫn còn ở trong này cùng cô hỏi qua hỏi lại.
Xem qua video, Kiều Nhan không còn lời nào để nói, mà vị thư ký tiên sinh kia lại đưa thêm một túi gì đó.
“Trong thùng rác cạnh thang máy tìm được một chiếc hộp cùng một bình thuốc nhỏ, tất cả đều là vật chứng.” Thư ký nâng gọng kính dưới mắt, trên thấu kính xẹt qua một tia đánh giá, thái độ ôn hòa, lời nói hết sức rõ ràng.
Triệu Quân Khiêm đem đồ vật vứt lên bàn, hai tay tạo thành hình chữ thập, sắc mặt nặng nề nhìn về phía Kiều Nhan.
“Thuốc là cô tự mình uống cuối cùng... Lên giường cùng tôi?.”
“Kiều Nhan, cô cho tôi biết là ai sai khiến cô?”Triệu Quân Khiêm không biết lại đưa ra chủ ý gì, một bước ép sát cô tra hỏi, một chút cũng không giống bộ dáng thân mật triền miên đêm qua.
Thư ký cùng trợ lý hai người nhịn không được đồng thời ghé mắt nhìn: Cô gái này, thế nhưng thành công lên... lên giường với sếp?!