Báo Đen

Chương 42: 42: Dạy Vợ Từ Thuở Bơ Vơ




Là chủ mẫu Hoắc Liên Bang nên Khả Ni không thể cứ sống an nhàn qua ngày được.

Kỉ niệm 1 tuần ngày cưới, Hoắc Long tặng cô một món quà.
Khả Ni háo hức mở ra, cô ngạc nhiên khi đó là một khẩu súng ngắn chứ không phải một món trang sức mà thường thấy khi người ta tặng nhau dịp kỉ niệm.
- Anh sẽ dậy em cách dùng, sẽ có lúc em cần tới.
Đúng là phụ nữ của Hoắc gia, không ai có thể bình thường được.

Hoắc Long huấn luyện vợ rất khắc nghiệt.

Phòng tập bắn khá rộng, rất nhiều loại súng làm cô sửng sốt, có những loại rất khủng khiến Khả Ni thấy khẩu súng trên tay mình quá nhỏ bé.

Hoắc Long thao tác từ lên đạn, ngắm bắn, bóp cò rất chuyên nghiệp.

Tiếng súng làm Khả Ni sợ hãi bịt hai tai lại.

Cô cứ ngỡ anh sẽ nhẹ tay cho cô học nhẹ nhàng thôi, ai dè anh bắt cô đứng thẳng lưng, còn mình đứng chắp tay nhìn vợ lắp súng vụng về bắn tùm lum không trúng đích phát nào.

Khả Ni uể oải lắm rồi, lên nòng tới mức cô kéo mỏi cả tay.

Thấy vợ nản dần thế là Hoắc Long mới tha cho cô nghỉ.

Anh muốn cô có thể tự bảo vệ mình, sau lần anh bị bắn, thì giờ phải rèn cho cô kĩ năng tự vệ.

Kể cả luôn có người bảo vệ nhưng Khả Ni vẫn phải trong tâm thế chủ động ứng phó mới được.

Tối, Hoắc Long đang thư giãn ở bể bơi vô cực trên tầng 2 của biệt thự.


Khả Ni cũng phải ti toe ra hóng, nhìn thân hình vạm vỡ rắn rỏi bơi điêu luyện dưới làn nước làm cô rất phấn khích.

Có thể nói sao đây, là cô may mắn lấy được Hoắc Long làm chồng!
Cô nghệt người ra, Hoắc Long thấy vợ nhìn mình rất .tình bèn cười:
- Nhìn em thật háo sắc.
Khả Ni cầm khăn mang đến, tưởng anh sẽ đi lên nhưng anh lại rủ:
- Em xuống đây với anh!
- Em ...không biết bơi!
Khả Ni ngại ngùng trả lời, Hoắc Long hơi bất ngờ.

- Sao tới giờ mà em chưa biết bơi?
- Hồi nhỏ mải chơi ngã xuống hồ nên ám ảnh, may được người ta vớt lên kịp.
Hoắc Long lại gần hơn:
- Lại đây, anh sẽ đỡ em, em chỉ cần bám vào anh thôi.
- Không, tối rồi, em lười đi tắm lại lắm.

Không đợi cô chuẩn bị gì, Hoắc Long kéo cô xuống.
"Tùm" một tiếng, Khả Ni hốt hoảng khùa tay bám chặt vào người Hoắc Long:
- Anh là đồ xấu xa.

Hoắc Long cười hôn nhẹ cô một cái.

Khả Ni ở trong lòng anh, tưởng tượng khung cảnh lãng mạn như mấy bộ phim cô từng xem.
Nhưng cô nhầm to rồi, tưởng Hoắc Long sủng vợ nhưng anh ác hơn cô nghĩ nhiều.


Anh thả tay, Khả Ni lại bị một phen giẫy giụa như sắp chết chìm.

Rồi Hoắc Long lại đưa tay kéo cô lên.

Khả Ni ngóc lên khỏi mặt nước ho sặc sụa, cay cú bám vào chặt vào người chồng nhất quyết không buông.

Cô sợ anh thả cô lần nữa.
- Cho em vào b...ờ..

ờ ....ờ ...ờ!
Cô gào lên còn Hoắc Long cười thích thú.

Cô điên quá ghim chặt móng tay vào người anh cho bõ ghét.
- Thêm lần nữa, ai tập bơi cũng phải trải qua những điều như này.

Lúc đầu sợ, sau sẽ quen.
- Khônggggggggggg!
Hoắc Long vẫn không chịu di chuyển, chỗ này chân Khả Ni không chạm đáy, người không biết bơi như cô không thể tự đi về bờ được.
- Em muốn tự nín thở trước rồi ngụp hay để anh ném em xuống.
Khả Ni càng giãy giụa thì Hoắc Long càng thả cô xuống một chút.

Tới khi nước đã ngập cổ, cô mới mếu máo:
- Nốt lần này thôi đấy, đợi em lấy hơi đã huhu.
Lúc vào bờ, Khả Ni vùng vằng bỏ vào nhà trước.

Cô còn chốt cửa phòng ngủ làm Hoắc Long thở dài.

Anh chỉ bèn lấy khoá dự phòng để mở.

Vào tới nơi thấy nhà tắm có tiếng nước chảy, định vào đó dỗ dành ai dè Khả Ni chốt luôn cửa rồi.

Các cụ có câu "Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về".

Xem ra mới dạy buổi đầu mà tình cảm vợ chồng có vẻ hơi sứt mẻ rồi đấy!